Thursday, October 27, 2005

 
Bạn mến,

Hôm nay, nơi thành phố tôi ở, lại là một ngày mùa thu đẹp trời. Lại là một ngày của L'été indien, bài tình ca mà người dân "bản xứ" ai cũng thuộc lòng và yêu mến từ 30 năm nay. Xin được gửi đến (lại) các bạn lời của bài hát trữ tình này, bạn nhé :

"Em có biết chăng, anh chưa bao giờ hạnh phúc như sáng hôm ấy
Chúng mình đi dạo trên một bãi bể như nơi này
Hôm ấy là mùa thu, một mùa thu đẹp trời
Một mùa mà chỉ ở miền bắc châu Mỹ mới thấy có
Nơi ấy, người ta gọi đó là mùa hè của người da đỏ
Nhưng thật ra, cũng chỉ là mùa hè của hai chúng ta

Trong váy dài em xinh đẹp như
Bức tranh thủy mạc của Marie Laurencin
Và anh nhớ, anh vẫn hằng nhớ
Sáng hôm ấy những gì đã nói cùng em
Đã một năm qua, một thế kỷ qua, vĩnh cửu qua rồi ...

Ta sẽ cùng đi nơi em mong, lúc em muốn
Và ta sẽ mãi thương nhau, dẫu tình yêu sẽ chết
Trọn cuộc đời sẽ mãi như ngày hôm ấy
Trong màu nắng của mùa hè muộn

Buổi sáng hôm ấy bây giờ nay đã xa
Nhưng sao anh như vẫn mãi còn ở nơi kia. Vẫn nghĩ đến em
Em ở đâu ? Đang làm gì ? Có còn nhớ đến anh ?
Nhìn ngọn sóng kia, không sao dạt đến cồn cát cao
Em ơi, anh như sóng lại lùi về
Anh như sóng, nằm sóng soài trên cát
Và anh nhớ, nhớ đến những đợt triều dâng
Vầng thái dương, niềm hạnh phúc trải trên biển xanh
Vĩnh cửu qua, một thế kỷ qua, một năm qua rồi ..."


(Tu sais, je n'ai jamais été aussi heureux que ce matin-là
Nous marchions sur une plage un peu comme celle-ci
C'était l'automne, un automne où il faisait beau
Une saison qui n'existe que dans le Nord de l'Amérique
Là-bas on l'appelle l'été indien
Mais c'était tout simplement le nôtre
Avec ta robe longue tu ressemblais
A une aquarelle de Marie Laurencin
Et je me souviens, je me souviens très bien
De ce que je t'ai dit ce matin-là
Il y a un an, y a un siècle, y a une éternité

On ira où tu voudras, quand tu voudras
Et on s'aimera encore, lorsque l'amour sera mort
Toute la vie sera pareille à ce matin
Aux couleurs de l'été indien

Aujourd'hui je suis très loin de ce matin d'automne
Mais c'est comme si j'y étais. Je pense à toi.
Où es-tu? Que fais-tu? Est-ce que j'existe encore pour toi?
Je regarde cette vague qui n'atteindra jamais la dune
Tu vois, comme elle je reviens en arrière
Comme elle je me couche sur le sable
Et je me souviens, je me souviens des marées hautes
Du soleil et du bonheur qui passaient sur la mer
Il y a une éternité, un siècle, il y a un an)

Comments: Post a Comment



<< Home

This page is powered by Blogger. Isn't yours?